Phố và em
Anh muốn nói một lời chưa dám nói /
Rằng yêu em, yêu đã tự bao giờ...
Cứ mỗi chiều anh chờ em nơi phố nhỏ
Con đường mòn in đẫm dấu chân qua
Anh nghe cả tiếng rơi từng chiếc lá
Mà bóng em, sao mãi vẫn còn xa
Và như thế, cứ mỗi chiều như thế
Đến và về chỉ một mình anh
Con phố nhỏ nay trở thành quen thuộc
Từ lâu rồi anh đặt nó tên em
Và em đến một chiều không báo trước
Nắng rơi vàng và gió hát êm êm
Con phố nhỏ nay trở thành xa lạ
Trong mắt anh giờ chỉ mỗi mình em
Anh muốn nói một lời chưa dám nói
Rằng yêu em, yêu đã tự bao giờ
Lời ngắn ngủi, nhưng sao khó nói
Chắc một ngày phố sẽ nói giùm anh.
(source: 24h)[i]